Mấy ngày sau đó, Trần Minh Tân đưa Tô Ánh Nguyệt ra ngoài chơi.
Không sai, thật sự là đưa cô đi chơi, ăn chơi vui vẻ, không làm gì cả.
Đương nhiên, tiền đề là cô phải chấp nhận mỗi ngày ra ngoài đều có một đoàn vệ sĩ đi theo sau lưng.
Nói dễ nghe một chút thì là vệ sĩ, nói khó nghe thì là người của Trần Úc Xuyên đi theo để giám sát bọn họ.
Trần Minh Tân tỏ ra bình thản chẳng sao cả, nhưng trong lòng Tô Ánh Nguyệt lại bắt đầu lo lắng.
Cô cuối cùng tìm lúc rãnh rỗi, hỏi Trần Minh Tân: “Ông ngoại rốt cuộc là muốn làm gì?”
“Ông ấy muốn làm gì, em không phải là đều thấy rồi sao?” Trần Minh Tân trên người mặc bộ quần áo thoải mái, vẻ mặt thanh thản dễ chịu ngồi xuống ghế dài ở quảng trường lớn, ánh mắt dừng ở chỗ đàn bồ câu cách đó không xa.
Tô Ánh Nguyệt nhìn dáng vẻ thoải mái của anh, trong lòng có chút bất lực.
Cô nghiêng đầu nhìn Trần Minh Tân: “Em nghe nói, ông ngoại chuẩn bị tổ chức một buổi yến tiệc ở lâu đài Mogwynn, mấy ngày nay người trong lâu đài đều rất bận rộn, nghe nói là đặc biệt tổ chức vì anh?”
“Ừm, đại khái là như vậy.” Trần Minh Tân gật đầu, con mắt hơi híp lại nhìn không thấu tâm tư.
“Quan hệ của hai người quá phức tạp, em ngày càng không hiểu.” Tô Ánh Nguyệt thở dài, dựa vào vai anh, trên mặt thấy rõ không biết phải làm sao.
Trần Minh Tân đưa tay bẹo má cô: “Không cần phải hiểu, tất cả đã có anh lo.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813903/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.