Bùi Chính Thành trở về nhà với tâm trạng bất an.
Cách đây một thời gian vì nhà xảy ra chút chuyện, kết quả là về nhà đúng lúc ông nội lâm bệnh nặng, đã hơn một tuần rồi ông chưa hề chợp mắt, Bùi Dục Ngôn cũng về nhà cùng anh.
Sau khi anh trở về thành phố Vân Châu, mới biết là xảy ra việc lớn như vậy.
Tuy nhiên, thái độ của Trần Minh Tân có chút kỳ lạ.
Bùi Dục Ngôn cũng về rồi, anh tất nhiên sẽ trở về biệt thự của mình.
Dù sao thì lần này, Trần Minh Tân cũng không tìm đến anh, Bùi Chính Thành cũng sẽ không tìm anh.
Mặc dù trong lòng anh nghĩ như vậy, nhưng tay của anh đã sờ đến chiếc điện thoại và gọi điện.
"Điều tra chuyện của Trần Minh Tân, phải thật chi tiết."
Anh dặn dò xong, vừa tắt máy, thì có một cuộc gọi khác gọi đến.
Anh nhìn rõ ràng số điện thoại, bĩu môi, Trần Minh Tân lại gọi điện cho anh sớm như vậy sao?
Nó không hề giống phong cách của Trần Minh Tân chút nào.
Thế nhưng, anh vẫn nghe máy.
"Tối đến nhà tôi ăn cơm."
"Tối à..." Trần Minh Tân bảo anh đến ăn cơm, anh phải đến ăn chắc?
"Ừ." Trần Minh Tân ừ một tiếng, rồi tắt máy luôn.
Đôi mắt của Bùi Chính Thành mở to, chết tiệt, loại người này, nếu không phải vì quen anh ấy mười mấy năm, thì anh cũng sẽ không có anh em gì hết với loại người như này, giống như một miếng sắt vậy, vừa lạnh vừa cứng.
Tuy nhiên, điều khiến Bùi Chính Thành hối hận hơn khi làm anh em với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813897/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.