Vừa nãy anh ở dưới lầu, không có thấy hai mẹ con đi xuống nên chắc là đã đến phòng ngủ trẻ con ở đối diện rồi.
Anh quay người đi về phía phòng trẻ con.
Vừa đẩy cửa đi vào thì nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt đang dựa trên đầu giường, cầm điện thoại không biết đang xem gì đó.
Thần sắc trên mặt anh thả lỏng, nhưng thanh âm vẫn có chút căng cứng: “Sao lại bế Mộc Tây qua bên này rồi?”
Tô Ánh Nguyệt dời tầm mắt ra khỏi màn hình điện thoại, quay đầu nhìn Trần Minh Tân một cái, sau đó nhẹ nhàng nói: “Trước đây anh làm căn phòng trẻ con này không phải là để cho Mộc Tây ngủ một mình sao? Bây giờ em đang giúp nó thích ứng thôi.”
Trần Minh Tân mặc kệ lời nói dối trắng trợn của cô, trong ngữ khí mang theo một tia mệnh lệnh: “Về phòng.”
“Không về, căn phòng trẻ con này làm xong rồi, nếu như cứ bỏ trống thì cũng không thoả đáng, em ngủ với Mộc Tây ở bên này mấy ngày, có lẽ nó sẽ quen thôi.”
Tô Ánh Nguyệt nói xong, còn nở một nụ cười nhàn nhạt với Trần Minh Tân, giống như là không sao vậy.
“Tô Ánh Nguyệt!” Trần Minh Tân nhịn không được mà lớn tiếng gọi tên cô.
Làm sao mà anh không biết cho được, mấy lời này của Tô Ánh Nguyệt chẳng qua chỉ là cái cớ mà thôi.
Đối với sự gào thét giận dữ của Trần Minh Tân, Tô Ánh Nguyệt cũng không sợ, cô đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ trên người Trần Mộc Tây hai cái, sau đó mới có chút trách cứ mà mở miệng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813876/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.