Sau khi cô nói dứt lời, Trần Minh Tân vẫn nắm chặt tay cô, không chịu buông ra.
Lồng ngực Tô Ánh Nguyệt vẫn âm ẩm đau, cô ráng kiên nhẫn nói những lời này với anh, thấy anh không có vẻ gì là muốn buông mình ra, gương mặt thoáng có vẻ bực dọc.
Cô quay đầu lại, nhìn Trần Minh Tân: “Anh...”
Vừa mới thốt ra khỏi miệng, nhìn thấy thái độ bướng bỉnh của Trần Minh Tân, cô cũng không biết mình nên nói gì.
Tô Ánh Nguyệt hít sâu một hơi: “Em muốn vào phòng nghỉ ngơi lấy ấm nước cho Mộc Tây.”
Sở dĩ cô có mặt ở nơi này, nhìn thấy Trần Minh Tân và Lục Thời Sơ đánh nhau cũng vì nguyên nhân này.
Khi nãy ra khỏi phòng nghỉ trước, không mang ấm nước của Mộc Tây theo, An Hạ và Bùi Chính Thành chưa từng chăm sóc con nít bao giờ, tất nhiên sẽ hơi sơ ý.
Mà Trần Mộc Tây đã quen uống bằng bình nước này rồi, dùng ly khác để đút nước cho cậu bé thì cậu bé sẽ xị mặt phụng phịu.
Nghe thấy thế, ánh mắt Trần Minh Tân bừng sáng, anh nói: “Để anh kêu Nam Sơn đi lấy cho em.”
Tô Ánh Nguyệt lắc đầu: “Không cần đâu, em tự đi lấy là được rồi, hôm nay các anh đều rất bận rộn.”
Sau khi Trần Minh Tân nghe thấy lời cô ấy nói, sắc mặt khẽ thay đổi, bàn tay nắm lấy cánh tay của Tô Ánh Nguyệt hơi buông lỏng ra.
Tô Ánh Nguyệt thừa cơ hội này đẩy tay anh ra, đi thẳng vào trong phòng nghỉ.
Nhưng thái độ từ chối hết sức kiên quyết của cô đã có tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813871/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.