Tô Ánh Nguyệt vừa xúc động vừa hoảng loạn.
Đợi Mạc Tây Du rời đi, Tô Ánh Nguyệt vội vàng đi đến gần Trần Minh Tân, lo lắng hỏi anh: "Anh cảm thấy thế nào?"
Trần Minh Tân im lặng một lúc rồi mới nói: “Hơi tanh."
"Anh còn có có cảm giác nào khác không?" Tô Ánh Nguyệt rất lo lắng vì những lời Mạc Tây Du đã dặn dò trước đó.
Trần Minh Tân lắc đầu xem như trả lời.
Cô thấy nét mặt Trần Minh Tân không có bất kỳ sự khác thường nào mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó, cô đỡ Trần Minh Tân để anh đi nghỉ ngơi.
Không bao lâu sau, Nam Sơn và Bùi Chính Thành cũng đến.
Không lâu trước đó, lúc Mạc Tây Du đến nói với hai người rằng anh ta có được công thức, Tô Ánh Nguyệt cũng đã liên lạc với họ.
Họ đều biết rằng hôm nay Mạc Tây Du sẽ phát triển ra thuốc giải độc, nên vội vội vàng vàng tới đây.
Bùi Chính Thành đi phía trước, vừa vào cửa đã hỏi: "Mọi chuyện thế nào rồi?"
"Anh ấy vừa mới uống thuốc rồi, cần phải quan sát thêm. Bác sĩ Mạc mấy ngày nay kiệt sức rồi, đã quay về nghỉ ngơi." Tô Ánh Nguyệt liếc nhìn Trần Minh Tân đang nằm trên giường, nói vài lời giải thích với họ.
Bùi Chính Thành nghe thấy vậy thì bước đến trước giường. Anh ta nhìn khuôn mặt ngày càng già nua của Trần Minh Tân, nhíu chặt lông mày, hơi lo lắng.
Trần Minh Tân vốn dĩ không hề ngủ, chỉ là nhắm mắt nghỉ ngơi chút mà thôi. Nghe thấy giọng nói của họ, anh ngồi dậy.
Anh ngước lên nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813853/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.