Tô Ánh Nguyệt nhìn tin nhắn rồi cười.
Chí ít cũng nên trả lời một câu “Vợ ngoan” hay nói vài câu quan tâm chứ.
Kết quả anh chỉ lạnh lùng nhắn lại ba chữ “Nghỉ ngơi đi”.
Nếu là trước kia, nói không chừng cô còn trách Trần Minh Tân không lãng mạn.
Nhưng bây giờ cô hiểu, Trần Minh Tân chính là người như thế.
Lời dỗ ngon dỗ ngọt nghiêm chỉnh trước nay anh không bao giờ nói, có lúc một câu nói vô ý thôi lại có thể chuẩn xác đâm trúng tim cô.
Tô Ánh Nguyệt uống cốc nước đường đỏ ấm, ý nghĩ ngọt ngào ấy ngọt tận tới đáy lòng.
Buổi chiều cô còn phải tới Phong thị, uống xong cốc nước đường đỏ rồi đặt đồng hồ báo thức, cô ôm túi ngủ nước ấm chìm vào giấc ngủ.
Dường như thật sự dễ chịu hơn nhiều…
…
Giấc ngủ này, Tô Ánh Nguyệt ngủ rất ngon.
Báo thức vừa vang lên cô đã tỉnh lại.
Cô xuống giường tới bên cửa sổ, phát hiện bên ngoài đã mưa to xối xả.
Trước khi cô ngủ hình như vẫn còn trời quang mây tạnh, sao đột nhiên lại mưa chứ?
Có điều mưa mùa hạ đều thế này, từng cơn từng cơn, một lát là ngừng, tối nay cô còn phải về thành phố Vân Châu, thời tiết này không biết liệu có vấn đề không?!
Nhất định không được có vấn đề.
Tô Ánh Nguyệt rửa mặt xong thì nhanh chóng ăn cơm rồi lại tới công ty.
Vì lời nói sáng nay của cô nên cuộc họp buổi chiều diễn ra rất thuận lợi.
Mặc dù những quản trị khác trong công ty đều ưa sĩ diện nhưng thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813837/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.