Bởi vì có Bùi Chính Thành đứng ra ra mặt cho nên chuyện đăng ký hộ khẩu của Lâm Mộc Tây rất thuận lợi.
Tô Ánh Nguyệt lật qua lật lại ba trang giấy hộ khẩu mỏng, Trần Minh Tân, Tô Ánh Nguyệt, Trần Mộc Tây... một nhà ba người.
Cô nhìn thấy cột ngày tháng sinh của Trần Mộc Tây là tháng bảy, không hiểu nhìn về phía Trần Minh Tân: “Sao anh biết Mộc Tây được sinh vào tháng bảy?”
Trần Minh Tân thờ ơ miệng: “Trước đó cô Lâm đã từng nói tới rồi, cô ta nói Lâm Hào Kiệt gửi Mộc Tây đến chính là vào tháng bảy.”
Khó trách Lâm Tố Nghi lại nói Mộc Tây là trẻ con bị sinh non.
Cô đã rời khỏi hơn hai năm rồi, bây giờ đã là tháng sáu của năm thứ ba, tháng sau không phải là sinh nhật của Trần Mộc Tây rồi ư?
Nghĩ tới đây, Tô Ánh Nguyệt nhịn không được mà ngẩng đầu nhìn trước mặt.
Lúc đi ra Bùi Chính Thành ôm Trần Mộc Tây đi ở phía trước, Tô Ánh Nguyệt và Trần Minh Tân đi theo ở phía sau.
Bùi Chính Thành ôm Trần Mộc Tây đi ở phía trước, vừa đi vừa nói chuyện với thằng bé: “Rốt cuộc nhóc cũng không phải là dân chợ đen nữa rồi.”
Mặc dù có rất nhiều thứ mà trẻ con không hiểu được, nhưng lại cực kỳ nhạy cảm, có thể cảm giác được người ở bên cạnh yêu thích và có ý tốt với thằng bé.
Mặc dù lúc đầu có chút từ chối với Bùi Chính Thành, nhưng bộ dáng cười híp mắt của Bùi Chính Thành dường như đã chạm đến trái tim của thằng bé, nên thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813815/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.