Vừa mới dứt lời, anh bỗng giang tay ra, ôm chầm vòng eo Tô Ánh Nguyệt, giữ chặt cô trong lòng mình, nhìn dáng vẻ hoang mang bối rối của Tô Ánh Nguyệt, khóe môi anh cong cong.
Tô Ánh Nguyệt vừa tức giận vừa cảm thấy buồn bã.
Chỉ có điều, không đợi cô mở miệng, Trần Minh Tân đã buông cô ra.
Anh quay người đi, ánh mắt dừng lại trên dao thái rau, rồi tùy tiện đá văng nó đi, thanh dao văng đi thật xa.
Một nhóm người hầu đứng ở đằng xa xa, nhưng không hề thốt lên tiếng nào, chỉ im thin thít, dường như bọn họ hết sức sợ hãi Trần Minh Tân vậy.
Trần Minh Tân lạnh lùng lên tiếng: "Gọi tất cả mọi người vào đây."
Đơi đến khi người hầu và vệ sĩ đều đã tập trung đầy dủ, Trần Minh Tân mới lên tiếng: "Tôi không thích để chuyện này xảy ra một lần nữa, nghe rõ hết rồi chứ?"
"Rõ rồi ạ!"
Sau khi nghe đáp án thống nhất của bọn họ, Trần Minh Tân mới hài lòng gật đầu.
Rồi lập tức bỏ đi.
Đến vội đi cũng nhanh, không hề nán lại lâu.
Tô Ánh Nguyệt đã được gặp Trần Minh Tân như mong muốn của cô, nhưng mà, gặp thế này thà rằng không gặp còn hơn.
Lúc không gặp anh, ít nhất thì trong lòng cô vẫn còn thấp thoáng hy vọng và đầy rẫy tưởng tượng.
Còn bây giờ, cô chỉ còn cảm thấy mơ hồ và bối rối mà thôi.
Rốt cuộc cô đã tìn nhầm rồi, hay là Trần Minh Tân vốn là người như vậy?
Cô dùng tính mạng của mình để đặt cược, ép anh quay trở về, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813781/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.