Sau khi Trần Minh Tân biết chuyện Tô Ánh Nguyệt trở về thành phố Vân Châu, cho dù như thế nào anh cũng không thể yên tâm được, chỉ có thể sắp xếp lại công việc ở đất nước J rồi cũng trở về theo.
Anh vội vàng quay về, ngồi mười mấy tiếng máy bay liền, bụng đã sớm trống rỗng.
Anh chỉ đơn giản nấu một bát mì, ăn qua loa rồi kéo Tô Ánh Nguyệt đi ngủ.
Còn về việc Mạc Tây Du lấy tóc của Lâm Mộc Tây rồi đi làm xét nghiệm DNA, cô không muốn nói chuyện đó với Trần Minh Tân.
Dù sao thì, trong lòng cô, đó cũng chẳng phải là chuyện gì to tát, chẳng qua là Mạc Tây Du quá mức nhiệt huyết mà thôi.
Khi quay về phòng ngủ, Trần Minh Tân có “giày vò” một lần. Trước khi đi ngủ, không hiểu vì lí do gì mà anh đột nhiên nhắc tới Phong Hải.
“Gần đây cậu của em đang làm gì?”
“cậu ấy về Cảnh thành rồi, ngoài bận rộn chuyện công ty ra thì còn có thể làm gì được nữa” Tô Ánh Nguyệt có vẻ mệt mỏi, tùy tiện trả lời.
“Vậy hắn có từng nói với em...”
Trần Minh Tân nói được nửa chừng thì đột nhiên cúi đầu liền nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt ngủ từ lúc nào không hay.
Thực ra đất nước J cũng không có quá nhiều chuyện cần phải giải quyết, nhưng mà, Tô Ánh Nguyệt không ở bên cạnh, anh luôn cảm thấy bản thân uể oải không có tinh thần.
Anh không biết những năm trước đó bản thân mình đã sống như thế nào
Anh cảm thấy bản thân giờ giống như đứa trẻ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813764/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.