Tô Ánh Nguyệt kêu người đưa Tô yến Nhi về căn hộ của cô, chứ cô không đi cùng.
Vừa mới về đến nhà thì Trần Minh Tân đã gọi điện thoại tới.
Thanh âm của anh có chút trầm thấp: “Em không có gọi điện thoại cho anh đó.”
“Gặp phải chút chuyện, vừa mới định gọi cho anh nè.” Tô Ánh Nguyệt vừa nghe điện thoại, vừa đi lên lầu.
Đi được một nửa, thì lại nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng nói chuyện, là giọng của một cô gái.
Vệ sĩ mà Nam Sơn sắp xếp cho cô đưa cô về nhà xong thì nán lại, cho nên trong nhà cũng chỉ có cô là phụ nữ thôi.
Vậy thì, là ai đến ở bên ngoài vậy?
Tô Ánh Nguyệt ngừng bước chân: “Anh đợi chút, có người đến thì phải, em ra xem thử đã, em cúp máy trước đây.”
Sau đó, cô lại nhớ ra gì đó rồi nói tiếp: “Có vệ sĩ ở đây.”
Nói xong thì cúp điện thoại.
Cô vừa đi ra ngoài thì có vệ sĩ lên tiếng gọi cô: “mợ chủ.”
“Ừm.”
Tô Ánh Nguyệt đáp một tiếng rồi tiếp tục đi ra ngoài.
Sau đó cô nhìn thấy một cô gái rất trẻ dắt theo một đứa nhỏ đứng ở cổng đang giải thích gì đó với vệ sĩ.
Cô gái đó quay đầu qua nhìn thấy Tô Ánh Nguyệt, đôi mắt sáng rỡ cong lên, lộ ra một nụ cười: “Chào cô!”
Một sự nghi hoặc loé lên trên mặt của Tô Ánh Nguyệt: “Cô tìm tôi sao?”
“Chào cô, tôi mới vừa dọn đến, sống ở dưới kia chút thôi, ở đây ít người sống quá, vừa nãy thấy cô về nên qua đây chào hỏi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813759/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.