Hôm nay An Hạ cũng không bận, nên khi Tô Ánh Nguyệt gọi đến nói chuyện này, cô đồng ý ngay lập tức.
Có điều khi thấy Bùi Chính Thành ngồi trên xe, ấn đường cô khẽ giật: “Sao anh cũng ở đây?”
“Cô được đi, sao tôi lại không được đi chứ?”
“Tôi là nhân viên của tập đoàn Tô thị, đương nhiên là được đi rồi!”
“Ồ, cho nên phó tổng giám đốc Tô mời cô đi à?”
“Tôi…”
“Lên xe đi, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu.” Trần Minh Tân kịp thời lên tiếng, cắt ngang cuộc tranh cãi giữa hai người.
Kết quả hai người vừa lên xe, lại vì chuyện nên đóng hay mở cửa sổ mà bắt đầu ầm ĩ.
“Mùa đông mở cửa sổ ra làm gì.”
“Mở ra cho không khí thông thoáng.”
“…”
Cuối cùng vẫn là Nam Sơn xả thân vì nghĩa ngồi giữa hai người, mặc dù hai người vẫn muốn cãi nhau, nhưng còn có Nam Sơn ngồi giữa, nghĩ lại thì thấy cũng không tiện lắm.
Còn có một nguyên nhân nữa là vì Nam Sơn là nam thần của An Hạ.
Ngồi cạnh nam thần, cô phải chú ý hình tượng mới được.
***
Vì hoạt động lần này tổ chức cho những lãnh đạo quản lý cấp cao của công ty tham gia, cho nên mọi người đều lái xe chạy thẳng đến suối nước nóng.
Lúc nhóm người Tô Ánh Nguyệt đến nơi, phần lớn những người khác đều tới rồi.
Đa số đều dẫn theo người nhà.
Nhưng như cô dẫn theo chồng, bạn chồng và bạn mình đến đây thì hầu như không có ai.
“Chào giám đốc Tô.”
Người có chức vụ thấp hơn chủ động chào hỏi cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813545/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.