Tô Ánh Nguyệt nhìn anh với ánh mắt mông lung, anh có chắc đây là khen thưởng chứ không phải là đang lợi dụng sờ mó chứ?
Thấy Tô Ánh Nguyệt sững sờ nhìn mình, Trần Minh Tân không nhịn được đưa tay nhéo má cô, lại cọ lên mặt cô một cái: "Nhanh đi rửa mặt thay quần áo rồi xuống lầu ăn cơm."
Nói xong, anh xoay người đi ra ngoài.
Anh đi ra một lúc rồi, Tô Ánh Nguyệt mới sờ sờ khuôn mặt nóng rực của mình, đi theo..
***
Tô Ánh Nguyệt rửa mặt xong xuống lầu thì Trần Minh Tân đã làm xong bữa sáng đơn giản.
Phảng phất như giữa hai người chưa từng xảy ra chuyện gì, vẫn giống hệt trước đây.
Tô Ánh Nguyệt ngồi xuống đối diện với anh, uống một ngụm sữa nóng, cảm giác ấm tận vào tim.
Trần Minh Tân vừa cắt trứng chiên, vừa nói: "Lát nữa anh phải đến công ty, em đi cùng anh."
Không phải câu hỏi là mà câu trần thuật.
Điều này có nghĩa là anh đã quyết định muốn dẫn cô đến công ty, chỉ là thông báo cho cô biết chứ không phải hỏi ý kiến của cô.
Tô Ánh Nguyệt hơi kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu nói: "Được."
Cô đi với anh, ít nhất thì người khác cũng sẽ biết cô. Cô cũng không muốn lần sau đi tìm anh lại bị nhân viên lễ tân chặn lại, không cho vào.
Trần Minh Tân rõ ràng rất hài lòng với câu trả lời của Tô Ánh Nguyệt.
Ăn sáng xong hai người liền xuất phát đi tới LK.
Nhân viên lễ tân nhìn thấy Trần Minh Tân nắm tay Tô Ánh Nguyệt đi vào, đáy mắt lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813537/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.