“Không sao.” Cố Hàm Yên lắc đầu.
Trần Minh Tân gật đầu: “Cảm ơn.”
Cố Hàm Yên ngước mắt nhìn anh, từ từ mở miệng: “Tôi biết Ánh Nguyệt rất quan trọng đối với anh, nếu như cô ấy bị thương, anh sẽ rất đau lòng...”
Trên đầu cô ta còn quấn băng gạc, sắc mặt trắng bệch, nhưng giọng điệu lại thành khẩn, nhìn thế nào cũng khiến người ta cảm động.
Tô Ánh Nguyệt rất khó coi Cố Hàm Yên này và Cố Hàm Yên trước đó ở Tô Thị nói với cô ‘Cô không xứng với anh ấy’ là một người.
Chênh lệch quá lớn.
Cô không tự chủ nhích lại gần bên cạnh Trần Minh Tân.
Mặc dù ánh mắt Trần Minh Tân đặt ở trên người Cố Hàm Yên, nhưng khi Tô Ánh Nguyệt đến gần anh, anh trở tay nắm lấy bàn tay cô.
Trong lòng Tô Ánh Nguyệt không nhịn được cảm thấy ám áp, mím môi cúi đầu không nói gì, yên lặng nghe anh và Cố Hàm Yên nói chuyện.
“Hàm Yên của chúng tôi không giống một số người, cô ấy chính là một người có tình có nghĩa, ngài Trần...” Mông vẫn luôn đứng ở bên cạnh không lên tiếng đột nhiên mở miệng nói, nhưng nói một nửa lại bị chặn ngang.
Trần Minh Tân nghiêng đầu nhìn cô ta một cái, ánh mắt xa lạ: “Cô là ai?”
“Tôi...” Mông bị chặn nghẹn họng, nhưng vẫn cố nặn ra nụ cười: “Tôi là Mông, người đại diện của Hàm Yên, chúng ta từng gặp nhau ở nước ngoài.”
Hai mắt Mông khẽ mở to, dường như rất hi vọng anh có thể nhớ ra cô ta.
Trần Minh Tân thản nhiên liếc nhìn cô ta một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813500/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.