Hôm nay anh gọi điện thoại cho cô, nhưng mà cô không hề bắt máy.
Tìm đến công ty cô cũng trực tiếp làm lơ như không thấy anh.
Sau đó trợ lý gọi điện thoại cho anh, anh không thể không quay về công ty xử lý việc gấp, đoán là cô sẽ không về vịnh Vân Thượng nên trực tiếp đến chung cư của cô.
Trần Minh Tân nhìn cô chăm chú vài giây, sau đó đến ngồi xuống đối diện cô.
Gần đây Tô Ánh Nguyệt đi làm đều mang giày cao gót và đồ công sở, váy chỉ đến đầu gối, cô ngồi xuống như vậy thì váy bị kéo lên một chút, một đôi chân dài càng đáng chú ý.
Sau khi Trần Minh Tân ngồi xuống, ánh mắt vừa nhìn đã không tự chủ nhìn mỗi đôi chân trắng trẻo này.
Sau khi Tô Ánh Nguyệt nhận ra anh đang nhìn gì thì đưa tay cầm túi vừa vứt xuống bên cạnh đập về phía anh: "Nhìn cái gì vậy!"
Trên mặt Tô Ánh Nguyệt hiện lên sự tức giận, vào lúc này anh nhìn chân cô làm gì!
Đồ khốn khiếp! Đừng nghĩ là cô không biết ánh mắt đấy của anh là đang nghĩ gì.
Trần Minh Tân chỉ có thể tránh né, vững vàng bắt lấy túi xách mà cô ném đến, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang tức giận của cô, đáy mắt hiện lên ý cười.
Như vậy là được rồi.
Trần Minh Tân đặt túi của cô sang một bên, giải thích rõ: " Anh và Cố Hàm Yên chỉ là bạn."
Tô Ánh Nguyệt nghe vậy thì nhíu mày: "À."
Hầu như tất cả đàn ông gặp chuyện như vậy đều sẽ giải thích như thế.
Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813490/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.