Lúc mọi thứ trở lại bình tĩnh đã là sau nửa đêm rồi.
Tô Ánh Nguyệt rút ở trong chăn, ngay cả mí mắt cũng không muốn nâng lên một chút chứ đừng nói là mở miệng nói chuyện.
Bình thường sao có thể nhìn thấy dáng vẻ đáng thương này của cô, Trần Minh Tân nhìn thấy thì vô cùng động lòng, xoay người đè lên, hôn mạnh cô một lát mới buông ra.
"Anh tránh ra......" Tô Ánh Nguyệt đỏ mắt đẩy anh.
"Được rồi, đừng khóc." Trần Minh Tân dỗ cô.
Chưa được một lát Tô Ánh Nguyệt đã ngủ mất.
Trần Minh Tân nghe tiếng hít thở dần vững vàng của cô, cả người ngơ ngác, giống như không thể tin được cô cứ vậy mà ngủ mất.
Anh lên tiếng gọi cô: "Tô Ánh Nguyệt?"
Không trả lời.
Anh lại lên tiếng: "Nguyệt Nguyệt?"
Sau đó gọi "vợ" "tiểu yêu tinh nghịch ngợm" "tiểu vô lại" mỗi cái một lần, người phụ nữ đều không phản ứng.
Xem ra thật sự mệt muốn chết rồi, nhanh thế đã ngủ say như vậy, anh gọi thế nào cũng không phản ứng.
Trần Minh Tân ôm cô lấy bình tĩnh một lát, đứng dậy đến phòng tắm tắm nước lạnh.
............
Hôm sau.
Tô Ánh Nguyệt thức dậy trước.
Lúc mở mắt ra, nhìn thấy lồng ngực rắn chắc trước mắt, cô lờ mờ mất một lát, nhúc nhích người, mới phát hiện cả người đau xót đến không chịu được.
Từng hình ảnh đêm qua xông vào đầu giống như thước phim điện ảnh.
Trần Minh Tân đè cô trên ván cửa hôn lên, xé quần áo của cô, còn có sau đó......
Chỉ nghĩ như vậy, trên mặt đã đỏ ửng cả lên.
Cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813469/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.