Cái chân của Phan Viết Huy bị Trần Minh Tân đánh bị thương đấy cơ bản là không thể hoạt động được nữa, giống như bị liệt vậy.
Vì thế mà khi anh ta bị Tô Ánh Nguyệt đạp ngã và còn bị cô giẫm mạnh mấy cái ở trên chân cũng không thể đứng dậy nổi.
Anh ta bây giờ nhìn thấy đầu sỏ làm cái chân kia của anh ta bị liệt thì đương nhiên tức giận vô cùng.
Trần Minh Tân liếc Phan Viết Huy, hiển nhiên anh đang coi thường anh ta.
Nhưng khi ngẩng đầu nhìn Tô Ánh Nguyệt thì ánh mắt nhìn cô đánh giá: "Đánh đủ hay chưa?"
Tô Ánh Nguyệt nghe thấy vậy thì như bị điện giật mà vội vã lui ra, sau đó gật gật đầu. Dáng vẻ ấy có hơi dại khờ.
Thấy cô không nói gì thì Trần Minh Tân bước đến bồn rửa mặt mà rửa tay: "Tiếp tục."
Sau đó xoay người muốn rời đi.
Tô Ánh Nguyệt cũng vội vàng chạy ra ngoài. Cô mới không muốn sau này Phan Viết Huy lại đến gây với cô.
Hai người một trước một sau mà từ phòng vệ sinh nam bước ra.
Trần Minh Tân có đôi chân dài, bước chân cũng rộng nên tự nhiên đi rất nhanh.
Tô Ánh Nguyệt lại cảnh giác mà nhìn thoáng về phía sau, sau đó mới chạy chậm theo sát anh.
Trần Minh Tân nghe thấy phía sau có tiếng bước chân vừa nhẹ nhàng lại có vẻ gấp gáp nên nhịp bước không khỏi chậm lại.
...
Tô Ánh Nguyệt không biết vì sao anh lại bỗng nhiên bước chậm lại. Đến trước cửa phòng bao thì cô nghĩ lại lần trước gặp anh trên phố và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813452/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.