Lần này LK phái người đến đàm phán hợp tác công việc với Tô Ánh Nguyệt là một người đàn ông trung niên.
Người đàn ông mặc âu phục màu đen tinh tế, nhìn có vẻ nghiêm túc và cứng nhắc.
Tô Ánh Nguyệt thấy đối phương là người như vậy, bất giác cũng ưỡn thẳng sống lưng.
“Giám đốc Tôn, xin chào, tôi là Tô Ánh Nguyệt.”
Tô Ánh Nguyệt là người ít tuổi hơn nên phải chủ động mở miệng chào hỏi trước.
“Cô Tô.” Giám đốc Tôn cũng đứng dậy, lễ phép bắt tay rồi buông ra.
Sau đó bắt đầu đàm phán chuyện công việc.
Đúng như cô dự đoán, giám đốc Tôn là người nghiêm túc, cứng ngắc, đặc biệt chú trọng tiểu tiết.
Cho nên đàm phán cả một buổi chiều cũng chỉ tiến triển được ít đến đáng thương.
Trên đường về, An Hạ cũng không ngừng than vãn: “Vì sao đối phương lại là một ông chú cứng ngắc như vậy chứ, nói chuyện với ông ta thật là mệt, tớ còn không dám cười.”
“Tớ thấy rất tốt mà.”
Ngược lại Tô Ánh Nguyệt lại cảm thấy, không phải Trần Minh Tân thì đều rất tốt, chí ít cô có thể tiếp thu ý kiến phủ định của đối phương, có thể học được rất nhiều thứ.
Nếu như là Trần Minh Tân...
Có lẽ là vì vốn dĩ mối quan hệ giữa hai người không đơn thuần, trước giờ anh luôn sắm vai người bao dung cô cho nên dù anh có nói lời có lý thì cô cũng không quá có thể tiếp thu.
...
Sau khi tan làm, cô và An Hạ tìm một nơi tùy tiện ăn gì đó coi như là bữa tối.
Vì tiến độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813445/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.