Thấy cô chậm chạp mãi không đi tới đây, Trần Minh Tân mất kiên nhẫn.
Anh bước nhanh lên trước, nắm tay cô dắt về phía ô tô.
“Anh làm cái gì vậy?” Tô Ánh Nguyệt hất tay anh ra nhưng không được.
Trần Minh Tân không khỏi phân bua ấn cô ngồi vào xe còn mình thì sang bên kia ngồi, sau đó nói: “Tìm một nơi để ăn cơm.”
Tô Ánh Nguyệt quay đầu lại, chỉ vào CLB Ngọc Hoàng Cung: “Ở đây không ăn được à? Anh muốn đi đâu ăn?”
Im lặng vài giây, Trần Minh Tân mới nói: “Đồ ăn bên ngoài không vệ sinh.”
Tô Ánh Nguyệt: “...” Thì ra anh cảm thấy nhà hàng trong CLB Ngọc Hoàng Cung mình mở không vệ sinh?
Trần Minh Tân thấy cô không nói gì, dặn dò một tiếng: “Dây an toàn.”
Tô Ánh Nguyệt theo bản năng thắt dây an toàn sau đó mới đột nhiên nhớ ra điều gì không đúng.
“Đợi đã... Anh đi ăn cơm sao lại dẫn tôi theo làm gì? Mà sao anh biết tôi ở CLB Ngọc Hoàng Cung?”
Thật kỳ lạ, anh ăn cơm còn dẫn cô theo làm gì chứ, cô vừa mới ăn cơm xong đó.
Hai mắt Trần Minh Tân chăm chú nhìn phía trước, chỉ trả lời câu sau của cô, môi mỏng khẽ nhếch phun ra hai chữ: “Nam Sơn.”
Sau đó không quan tâm Tô Ánh Nguyệt còn hỏi gì nữa, Trần Minh Tân đều không trả lời cô.
...
Nửa tiếng sau, cuối cùng xe cũng dừng lại.
Vân Ánh Nguyệt mở cửa xuống xe trước, nhìn thấy cảnh đêm của cả thành phố Vân Châu, quay người lại thì thấy một tòa biệt thự hào hoa.
Mặt Tô Ánh Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813442/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.