Trần Minh Tân tiện tay để túi tài liệu lên bàn.
Sau đó, vòng qua bàn làm việc, đi đến bên cạnh cô.
Anh cởi áo khoát vest ra khoác lên ghế, thân hình cao to từ phía sau ngả lên, giống như ôm trọn cả người cô.
Nghiêng đầu nhìn Tô Ánh Nguyệt, nói nhẹ bên tai: “Sao đến mà không báo trước một tiếng? Lỡ như tôi không có ở công ty thì sao?”
“Thuận đường… đi ngang...”
Khoảng cách của hai người rất gần, Tô Ánh Nguyệt có thể cảm nhận được hơi nóng từ người Trần Minh Tân, cả người cô không thoải mái, nói chuyện cũng có chút lắp bắp.
“Ừ? Đi đâu mà ngang qua công ty?” Giọng nói của Trần Minh Tân hơi trầm xuống, nhưng trong lời nói vẫn có chút ý trêu ghẹo.
Gương mặt Tô Ánh Nguyệt lại ửng đỏ lên.
Cô vốn chỉ muốn xem Trần Minh Tân có ở công ty hay không thôi, giờ bị Trần Minh Tân hỏi như vậy, giống như cô cố tình đến tìm gặp anh.
Tô Ánh Nguyệt quay đầu, đỏ mặt hét vào người anh: “Tôi đi ngang qua, chỉ là đi ngang qua!”
Trần Minh Tân ban đầu chỉ là nghiêng mặt nhìn cô, giờ cô vừa quay qua, khoảng cách của hai người càng gần hơn, đến nổi có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
Tô Ánh Nguyệt chớp mắt không biết làm sao để xử lý tình huống dở khóc dở cười này.
Ánh mắt Trần Minh Tân ngừng lại trên bờ môi hồng của cô, cả người anh như đã không còn tự chủ.
Mặt khẽ nhướng lên phía trước một chút, chỉ còn một chút xíu thôi, lúc hai bờ môi gần chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813414/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.