Trên đường về nhà, hai người đều không nói gì với nhau. 
Tô Ánh Nguyệt dựa người vào cửa kính xe, đèn đường từ bên ngoài cửa rọi vào chiếu lên gương mặt hơi tái của cô, nhìn có vẻ cô rất mệt mỏi. 
Trần Minh Tân liếc nhìn cô, nhưng không nói gì, chỉ tập trung lái xe, đến dưới lầu chung cư, hai người lần lượt xuống xe. 
Cho đến khi vào nhà rồi, Tô Ánh Nguyệt ngồi trên sô pha, nhìn cô giống như người bị mất hồn. 
Những hành động của cô không thoát khỏi ánh mắt của Trần Minh Tân, anh thay đồ xong đi ra, thấy cô vẫn còn ngồi như người mất hồn trên sofa không động đậy, anh bèn đi đến ngồi đối diện cô. 
“Cơm tối vẫn chưa ăn, em muốn ăn gì?” 
Giọng của anh nhẹ nhàng ôn hòa, giống như anh không bao giờ biết nổi giận là gì. 
Tô Ánh Nguyệt ngước mắt nhìn anh, mắt cô lộ rõ vẻ hoang mang và bất lực: “Tôi muốn ăn thịt bò xào hành, phải thật cay vào.” 
“Em bây giờ không thể ăn đồ cay.” Anh đưa tay vuốt nhẹ chỗ băng bó trên đầu cô: “Vì vết thương trên đầu em vẫn chưa lành, em phải đợi đến khi khỏe hẳn rồi mới được ăn.” 
“Dạ, vậy ăn gì cũng được.” Tô Ánh Nguyệt co chân lên, đặt cằm vào giữa hai đầu gối, thân hình gầy gò của cô cuộn thành một hình tròn. 
Trần Minh Tân nhìn thoáng qua, như hiểu được điều gì, đưa tay kéo cô đứng dậy: “Bây giờ tôi làm cơm, em qua đây phụ tôi, như vậy chúng ta mới có thể được ăn sớm hơn.” 
Tô Ánh Nguyệt gật đầu: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/1813411/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.