Tô Yến Nhi lập tức phản bác lại Huỳnh Tiến Dương theo bản năng: "Ánh Nguyệt nói bậy gì đấy, chị làm sao biết em đến phòng quan hệ công chúng mà hướng dẫn em chứ."
Tô Ánh Nguyệt không nói thêm gì nữa mà chì nhìn Tô Yến Nhi cười ẩn ý.
Cô không biết sự quan tâm mà Huỳnh Tiến Dương dành cho cô có mấy phần là thật nhưng nếu nhờ vậy mà có thể ngáng chân Tô Yến Nhi thì cũng không tệ.
"Em là chị họ của cô ấy nên phải hiểu chuyện hơn cô ấy chứ, vậy mà cũng không biết giúp cô ấy chọn một phòng ban tốt sao?" Có thể nghe ra sự trách cứ trong giọng nói của Huỳnh Tiến Dương.
Tô Yến Nhi mím môi, mắt bắt đầu ngấn nước nhưng không chảy nước mắt, cất giọng nói rầu rĩ: "Tiến Dương, Ánh Nguyệt thật sự muốn đi thì em cũng không muốn làm em ấy thất vọng…”
Cô ta không hề rơi nước mắt mà chỉ thể hiện sự lo lắng qua giọng nói, tuy nhiên càng như vậy lại càng khiến người khác đau lòng.
Có thể nhìn thấy sự áy náy thoáng xuất hiện trên mặt Huỳnh Tiến Dương: "Không phải anh trách em."
Trần Minh Tân đang ngồi bên cạnh đột nhiên đứng lên: "Anh Huỳnh, Nguyệt Nguyệt mệt rồi nên chúng tôi đi về trước đây.”
Nói xong liền kéo Tô Ánh Nguyệt đi ra ngoài, để Huỳnh Tiến Dương sầm mặt đứng đó.
Ra khỏi phòng bao, Tô Ánh Nguyệt thở dài nhẹ nhõm: "Lần sau không nên ăn cơm cùng bọn họ nữa."
"Vừa rồi tôi còn tưởng rằng em sẽ cầm ly rượu vang lên tạt thẳng vào mặt cô chị họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/154069/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.