Tô Ánh Nguyệt ngây người: “Anh…” 
“Ăn cơm trước đi, nếu không sẽ nguội mất.” Ý cười trên gương mặt Trần Minh Tân không dứt. 
Tô Ánh Nguyệt lại lắc đầu không tin: “Có ai bị lợi dụng mà vẫn cảm thấy vinh hạnh không?” 
“Vậy cũng phải xem người lợi dụng tôi là ai, hơn nữa, cái giá này cũng ngọt ngào quá…” Trần Minh Tân ý tứ nhìn cô. 
Tô Ánh Nguyệt lập tức đỏ mặt. 
Trong phòng chỉ có một chiếc giường, hai người chỉ có thể ngủ cùng nhau. 
Có lẽ là vì trước đó Trần Minh Tân đã nói những lời gần như là tỏ tình, tâm trạng Tô Ánh Nguyệt hơi thay đổi. 
Cô nằm trên giường, nghe tiếng nước “tí tách” từ trong phòng tắm truyền tới, trong lòng không hiểu sao lại hơi căng thẳng. 
Không lâu sau, tiếng nước trong phòng tắm ngừng hẳn. 
Tô Ánh Nguyệt ngừng thở, căng thẳng nhắm mắt. 
Trừ lần trước cô không nhớ gì ra, cô chưa bao giờ ngủ cùng giường với đàn ông. 
“Cạch” một cái, đèn lớn trong phòng bị tắt, bên giường còn lại lún xuống, Trần Minh Tân nằm xuống rồi. 
“Tôi đáng sợ đến vậy sao? Em nằm xa như vậy?” 
Giọng của Trần Minh Tân truyền tới, trong lòng Tô Ánh Nguyệt rất kích động, nhưng vẫn nằm cứng người giả vờ ngủ. 
Nhưng người đàn ông vẫn luôn rất bao dung cô, bỗng nhiên sấn tới, giây tiếp theo, chiếc chăn che đi khuôn mặt cô đã bị anh lật ra. 
Bàn tay ấm áp chạm vào vai cô, hơi dùng lực, ôm cô vào lòng. 
Trong bóng tối, cô không nhìn thấy gương mặt của Trần Minh Tân, chỉ có thể cảm nhận được hơi thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/154065/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.