Trần Minh Tân thu hồi ánh mắt, đi tới trước cửa sổ sát đất ở phòng khách, lần thứ hai đặt điện thoại lên tai, bóng lưng rộng rãi dưới ánh đèn chiếu xuống làm nổi bật dáng người to lớn của anh.
Tô Ánh Nguyệt mím môi, xoay người bước vào phòng ngủ.
Chờ cô tắm xong đi ra, phát hiện Trần Minh Tân không có ở trong phòng, cô đi tới cạnh cửa lặng lẽ liếc mắt nhìn, phát hiện anh vẫn còn đang nghe điện thoại.
Đột nhiên cô nghĩ đến phòng cách vách cũng có giường, cô liền lặng lẽ đi đến cạnh cửa khóa kỹ lại.
Nếu như ngày mai anh hỏi, thì cô nói mình đã quen sống một mình, quên luôn anh cũng đang ở đây, đây đúng là một quyết định thật khiến người ta vui vẻ mà.
Khóa kỹ cửa, cô nằm ở trên giường không bao lâu đã ngủ say.
Sáng hôm sau Tô Ánh Nguyệt bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức.
Cô mơ mơ màng màng sờ soạng điện thoại di động, vừa nhìn thì thấy trên màn hình hiển thị hai chữ: Ông xã.
Ông xã?
Bệnh thần kinh!
Tô Ánh Nguyệt cúp điện thoại, xoay người chuẩn bị ngủ tiếp di động lại vang lên.
Tô Ánh Nguyệt nắm tóc ngồi dậy, vừa nhận điện thoại đã mắng xối xả: “Ai vậy, tốt nhất là có chuyện quan trọng liên quan đến mạng người, nếu không bà đây sẽ phế bỏ anh!”
Đầu kia điện thoại bên im lặng một lát, Tô Ánh Nguyệt đang chuẩn bị cúp điện thoại, thì nghe thấy giọng nói quen thuộc lại có phần xa lạ vang lên.
Tiếng nói như nước chảy, giọng điệu lại hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/154058/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.