Tô Ánh Nguyệt không dám tin nhìn Trần Minh Tân, rượu Phan Viết Huy đưa cô chắc chắn là có vấn đề, nhưng sao rượu của Trần Minh Tân cũng có vấn đề chứ.
Chẳng lẽ bọn họ còn muốn hại cả Trần Minh Tân.
Tối qua cô đã vô cùng cẩn thận, Phan Viết Huy dẫn người đuổi bắt cô, cô chưa chạy được bao xa thì cơ thể đã có biểu hiện khác thường, việc sau đó cô cũng không nhớ rõ lắm, đầu đau, người cũng đau.
"Rượu là cô tự mình uống, việc sau đó, tôi cũng không nhớ rõ." Dường như Trần Minh Tân không thích nói chuyện, anh lạnh mặt, trong giọng nói hơi chất vấn, dường như còn trách cứ cô.
Tô Ánh Nguyệt trừng mắt với anh, nghe như muốn nói là cô cố ý uống chén rượu có vấn đề đó vậy, không phải anh thông minh như vậy mà bản thân cũng trúng bẫy rồi sao.
"Cộc cộc."
Tiếng đập cửa làm đứt suy nghĩ của Tô Ánh Nguyệt, Trần Minh Tân đi mở cửa, anh nhanh chóng trở về ném cho cô một cái túi, cô còn chưa kịp phản ứng, Trần Minh Tân đã kéo khăn tắm ra bắt đầu thay quần áo.
"A! Trần Minh Tân anh thật không biết xấu hổ." Tô Ánh Nguyệt cầm chăn che mình lại, cô tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình vừa mới thấy được... thật lớn.
Trần Minh Tân quay đầu liếc cô một cái, ánh mắt hơi lóe lên, tác phong rất dũng cảm nhưng thực tế lại nhát gan ngây thơ.
"Nếu như cô còn không mặc quần áo tử tế, xấu hổ còn ở phía sau."
Vừa dứt lời thì "ầm" một tiếng cửa phòng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi/154048/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.