Sau khi nhận được địa chỉ, Liêu Dinh liền lập tức sang đó. Bước vào một căn phòng màu trắng tinh, trên chiếc giường là một cô gái với gương mặt trắng bệch, nhợt nhạt, trên tay còn có kim đâm vào. Nhưng giọt nước biển được truyền vào cơ thể của Trình Hải Hà lại giống như một con dao đâm vào tim của Liêu Dinh. Anh thật sự đáng chết, nếu như anh không trốn chạy sang nước ngoài, nếu như anh dám đối mặt với sự thật thì người con gái anh yêu đã không biến thành bộ dạng như bây giờ. Liêu Dinh ngồi bên cạnh giường của Hải Hà, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của cô, từ từ đặt lên trán, khó khăn lên tiếng.
- A-Anh xin lỗi, là lỗi của anh... Anh không nên rời bỏ em, anh cũng không nên trốn chạy như vậy. Anh xin lỗi... Hải Hà, anh xin lỗi...
Buổi tối hôm đó, Liêu Dinh nhắn cho Tuệ Mộc báo lại rằng cô không cần vào đây với Hải Hà vì ở đây cả có Liêu Dinh rồi. Lúc đầu Tuệ Mộc có chút lo lắng, nhưng sau đó lại thôi. Dù sao thì có Liêu Dinh chắc Hải Hà cũng không gặp chuyện gì đâu, nên cô cũng yên tâm ở nhà với Ngụy Long Thần.
[..................]
Buổi sáng hôm sau, Ngụy Long Thần buổi sớm này có một cuộc họp ở nghị viện nên anh đã đi từ sớm. Còn Tuệ Mộc vẫn đang ở nhà, bây giờ An Di vẫn ở bệnh viện, Hải Hà cũng ở bệnh viện, Quý Vạn Phong và Ngọc Tuyết ở nước ngoài, Tề An khó khăn lắm mới gạt khỏi Châu Bội Bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-nhan-vat-lon-khong-thay-mat/2469080/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.