Buổi tối ngày hôm đó, Tuệ Mộc được Ngụy Long Thần đưa trở về nhà của họ, còn An Di hiện tại đang được Ngọc Tuyết và Quý Vạn Phong chăm sóc. Hiện tại Tuệ Mộc vừa tắm xong nên mái tóc của cô vẫn còn ướt, Ngụy Long Thần nhìn cô rồi mỉm cười, hình như từ khi gặp lại cho đến bây giờ thì đây là lần đầu tiên hai người họ mới có không gian riêng thế này. Trong ngôi nhà to lớn này chỉ có hai người, còn Định Viêm và Long Ân từ sớm đã được đưa sang nhà Hoàng Phủ ờ với ông bà ngoại. Hơn hết nữa là, hiện tại cô đang có cảm giác không an tâm, nên cô không thể nào để mấy đứa nhỏ ở lại đây được.
Ngụy Long Thần nhìn Tuệ Mộc đang sấy khô tóc nhưng đang thất thần, anh liền nhận lấy máy sấy rồi nhẹ nhàng sấy tóc cho cô.
- Em có việc gì sao?
- Thần, anh có nghĩ đến việc cái chết của cha mẹ và chú hai của anh... Có uẩn khúc hay không?
Ngụy Long Thần mỉm cười nhẹ nhìn cô từ trong gương, nụ cười của anh làm cho Tuệ Mộc có chút khó hiểu.
- Đương nhiên anh luôn nghĩ đến rồi. Chỉ là... Có vài điều không nên biết, thì sẽ không đau lòng.
- Rốt cuộc... Tại vì sao mà em luôn có cái cảm giác, giống như có ai đó đang sắp xếp cuộc đời của em vậy.
Ngụy Long Thần không nói gì, anh chỉ tập trung vào việc giúp "Vợ" mình sấy khô tóc mà thôi. Thật ra, từ nhiều năm trước anh đã thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-nhan-vat-lon-khong-thay-mat/2469029/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.