Nghe Ngụy Long Thần hỏi như vậy, bất chợt Trúc Lâm có chút giật mình nhẹ. Cô từng nghĩ đến thân thế của mình chưa? Đương nhiên là đã từng... Mà còn là rất nhiều lần nữa kìa, nhưng mà.... Cho dù cô nghĩ đến thì sao? Ngay cả một vật gì đó để chứng minh thân phận của mình cô cũng không có, thì thân phận kia... Nó là gì?
- Em có nghĩ, nhưng lại không muốn nghĩ nữa.
- Em có muốn tìm lại họ không?
Trúc Lâm mỉm cười nhẹ nhàng, rồi tựa hẳn vào lồng ngực của Ngụy Long Thần, khẽ lắc đầu. Anh vòng tay ôm chặt lấy cô, cũng dịu dàng hôn nhẹ lên tóc cô, nói
- Anh giúp em.
- Không cần đâu, đã lâu như vậy rồi... Cho dù họ còn sống hay đã chết, chắc cũng đã quên mất em rồi.
Nghe cô nói như vậy, bất giác trong lòng Ngụy Long Thần lại có cảm giác bứt rứt khó chịu.
Nếu như anh nhớ không lầm thì gia tộc Hoàng Phủ của Hoàng Phủ Tề An có tổng cộng là bốn người con. Một là Hoàng Phủ Tước, đây là anh trai đầu của Hoàng Phủ Tề An, sau khi kết hôn đến nay vẫn chưa có con, hai vợ chồng nhà này ở nước T nhiều năm chưa bao giờ quay về nước S, có nhiều lần hỏi thì họ chỉ nói là "Con cái là trời cho", tuy nhiên Hoàng Phủ Tước vẫn yêu thương vợ mình như thuở mới quen cho dù bên cạnh không hề có con cái.
Thứ hai là chị gái - Hoàng Phủ Đan Kiều thì kết hôn và sinh con với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-nhan-vat-lon-khong-thay-mat/2468923/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.