Ngày hôm sau, Trúc Lâm cùng Long Ân ở ngoài vườn chơi đùa, có lẽ... Đối với Trúc Lâm hiện tại, cô chỉ còn có một nguồn sống duy nhất chính là Long Ân, nhưng mà... Cô thật sự phải rời khỏi nơi này, cô không muốn nhìn thấy những cảnh tượng trước kia nữa, hơn hết... Cô cũng không muốn nhìn thấy người đàn ông tên Ngụy Long Thần. Không phải vì cô ghét anh hay hận anh, đơn giản là thân phận của cả hai quá chênh lệch. Ngay cả... Ngay cả gia đình của Ngụy Long Thần cô còn chưa gặp mặt qua lần nào, hôm qua dường như cũng không có ai đến. Hôn lễ không có, cầu hôn không có, yêu đương càng không có. Vậy thì tại sao cô vẫn lưu luyến chứ?
Trúc Lâm mãi mê suy nghĩ cho đến Ngụy Long Thần từ phía sau ôm lấy cô, khiến cô giật mình định hét toáng lên liền bị anh ngăn lại. Ngụy Long Thần hôn nhẹ lên vai của cô, nói
- Em muốn đi cũng được. Nhưng mà... Phải đợi khi nào hôn lễ được cử hành xong.
Trúc Lâm ngây người. Hôn lễ? Anh định sẽ thật sự tổ chức hôn lễ cùng cô sao? Chẳng phải... Chẳng phải anh định sẽ kết hôn với người khác sao? Hay là.... Hay là chỉ làm cho vui? Sau đó cũng sẽ sống cùng người khác. Nghĩ đến tình huống đó, gương mặt của cô bắt đầu tối lại
- Không cần hôn lễ.
- Như vậy anh không cho em đi. Sau khi hôn lễ được tiến hành xong, một tuần sau anh sẽ sắp xếp cho em chỗ ở cũng như trường học và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-nhan-vat-lon-khong-thay-mat/2468914/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.