Editor: Puck
Hạ Thiên đột nhiên ngây ngẩn cả người, tiếp theo cười ha ha, ở trong mộng của cô, Lôi Đình Ân vì cô vẩy chính là đầy trời cánh hoa hồng xanh lam, mà cô lại vứt cho anh nước đục đầy trời.
Hừ! Đây chính là báo ứng! Ai bảo anh vứt cô lại nơi đầy mộ, hại cô gặp nữ quỷ, bị sợ gần chết!
Nữ quỷ? Sao cô lại nhớ tới chuyện này? Thư Sính nói cô nằm mơ mà?
Thôi! Nghĩ không thông! Thừa dịp người đàn ông ác ma này còn chưa tỉnh chuồn trước thôi...
Lôi Đình Ân thề, đời này anh chưa từng bị đối xử như vậy, dội nước bẩn? Chỉ có chuyện anh dội người khác, khi nào thì đến lượt một con nhóc dội anh? Nói thế nào anh cũng là lão nhị của hội Thực Ngọc, chuyện này nói ra sau này Thực Ngọc đừng mơ tưởng có chỗ đặt chân trên giang hồ!
Hạ, Thiên! Anh lau nước bẩn trên mặt vẫn còn tí tách chảy xuống, cắn răng nghiến lợi, thù này không báo, không phải Nhị Lang!
Nhưng mà, mở mắt ra, đã không thấy bóng dáng “Bà cụ non”, bởi vì nước đục dính vào mắt mà cay cay đau nhói.
Anh híp mắt, “Hạ Thiên! Cô cho rằng thoát được sao? Con gái cục trưởng cảnh sát thì như thế nào?”
Hạ Thiên thở hổn hển núp ở khúc rẽ trên hành lang, nhìn dáng vẻ bực tức của Lôi Đình Ân, ngồi chồm hổm trên đất, ôm bụng cười không ngừng.
“Có buồn cười như vậy sao?” Đan Đan nhìn cô kỳ quái, “Cậu và anh ta có thù gì? Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872306/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.