Bụng của Mỹ Mỹ đã gồ lên, Duy Nhất nhìn tới ngây dại người ra, thấy cô ta sắp đi, vội vàng hét lên: “Mỹ Mỹ!”
“Hả?” Mỹ Mỹ khẩn trương tới mức tim đập thình thịch, Duy Nhất gọi mình sao? Là đã tha thứ cho mình sao? “Mỹ Mỹ, sắp hết giờ rồi, cùng đi dạo phố đi.”
Mỹ Mỹ vui mừng ngoảnh đầu lại nhìn, đập vào mắt, là một gương mặt tròn có sống mũi dọc dừa, cô ta biết, là Duy Nhất của cô ta trước giờ vẫn không thay đổi! Không có vệ sĩ, không có xe, vẫn giống như trước đây, hai người tay trong tay đi dạo các cửa hàng, ngày trước những thứ xa xỉ phẩm kia chỉ dám xem không dám đụng nhưng bây giờ những thứ này đều có thể mua rồi, vật đổi sao dời nhưng cũng không còn được vui vẻ như ngày xưa nữa.
“Mỹ Mỹ, Địch Khắc cứ tiếp tục như vậy, cậu có tính toán gì không?” Duy Nhất lo lắng nhìn cái bụng của cô ta.
“Không có gì đâu! Mồ côi cha mẹ cũng không có gì là không tốt! Mình có khả năng mà! Nhưng mà, cảm giác ngày trước mình thật sự là quá ngu ngốc đi! Có lẽ có người đàn ông tốt, nhưng mình không gặp phải mà thôi. Cũng may người kia nhà cậu là một người đàn ông tốt, lại có thể rút đơn kiện, cho nên hôm nay mình mới có thể đứng trước mặt cậu.”
“Nhà mình?” Trong lòng Duy Nhất cảm thấy đau xót, vốn định không muốn nói gì hết, không muốn nhớ lại, nhưng lời nói của Mỹ Mỹ khiến cô cảm thấy tò mò: “Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872237/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.