“Mười giờ tối nay sẽ biết! Bây giờ đã hơn hai giờ rưỡi chiều rồi, vẫn còn kịp! Tôi đi tìm luật sư đây!” Anh đứng dậy.
“Tìm luật sư ư? Anh cho thật à?” Doãn Tiêu Trác cũng đứng lên, kéo anh.
“Anh đi tìm Đội trưởng Chu đó, bảo với anh ta...” Lãnh Ngạn ghé vào lỗ tai Doãn Tiêu Trác nói thầm một hồi.
“Được! Tôi biết rồi! Anh hãy cẩn thận đấy!” Doãn Tiêu Trác gật đầu.
“Ngoài ra bảo Tử Nhiên chú ý chỗ này mấy ngày, nhất định sẽ gặp chuyện bất ngờ đấy!” Lãnh Ngạn vừa đi ra ngoài vừa quay đầu lại nói.
“Được rồi! Chờ tôi với! Chúng ta cùng đi!” Doãn Tiêu Trác đuổi theo.
Doãn lão gia đuổi theo bọn họ, lo sợ bất an, “Rốt cuộc là hai đứa muốn làm gì vậy? Chớ có làm việc lỗ mãng, hại Duy Nhất đó! ...” Ông còn định nói tiếp mấy lời, nhưng hai người kia đã lên xe đi xa rồi . Ông không nhịn được liền gọi với theo: “Hai đứa, nhớ đấy, tất cả phải lấy sự an toàn của Duy Nhất làm đầu đấy nhé! Ngàn vạn lần đừng có báo cảnh sát đấy!”
Mười giờ tối. Tại bến tàu Lợi Cảng, một chiếc xe BMW màu đen bình thường từ từ dừng lại, nhưng không mở cửa xe. Bất kể là ai cũng không thể nghĩ ra được, người ở bên trong chính là Lãnh Ngạn, người giàu có số một, ngồi cùng với luật sư của mình.
“Đúng nơi này rồi. Xuống xe thôi, số 128!” Lãnh Ngạn không đưa tài xế đi theo mà tự mình lái xe, luật sư ngồi ở ghế phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872215/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.