Mới vừa vào nhà hàng, Duy Nhất đã nhìn thấy Cầu Chí Dương ngồi chỗ gần nhất.
Sau sự kiện ly hôn của Lãnh Ngạn, cô vốn đã thay đổi cách nhìn về ấn tượng với Cầu Chí Dương, nhưng chân tướng sự kiện tai nạn xe cộ của mẹ đã rõ ràng, muốn cô thản nhiên đối mặt với Cầu Chí Dương, cũng không làm được, mặc dù, cô hiểu tai nạn xe cộ không liên quan gì đến anh.
“Tử Nhiên, chúng ta đi thôi! Em không muốn ăn!” Duy Nhất nhẹ giọng nói với Doãn Tử Nhiên.
Doãn Tử Nhiên hiểu rõ cô, gật đầu, “Đổi chỗ khác!”
Nhưngmà, lúc này Cầu Chí Dương đã thấy cô, đứng lên đuổi theo cô, “Duy Nhất! Đợi đã!”
Duy Nhất quay đầu lại theo bản năng, phát hiện trên lối đi phòng vệ sinh, Lãnh Ngạn đang định ra ngoài, cô lòng dạ rối bời, co cẳng chạy, người này, là tâm ma của cô, không cần bất kỳ pháp lực nào, có thể hoàn toàn đảo loạn suy nghĩ của cô, cô chỉ có thể trốn, chỉ có thể trốn...
“Cẩn thận! Đừng chạy!” Doãn Tử Nhiên đi lên trước kéo cô lại, “Cẩn thận đứa nhỏ!”
Duy Nhất khẩn trương khắp người die nda nlee qu ydon đầy mồ hôi, “Đi mau! Em nhìn thấy Lãnh Ngạn rồi!”
Doãn Tử Nhiên thở dài, cười nhạt, cô nhóc này, cho dù lúc nào cũng không để Lãnh Ngạn xuống được, chỉ có điều chính cô còn chưa ý thức được thôi!
Lên xe, Doãn Tử Nhiên chậm rãi khởi động xe, Duy Nhất nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, trong lúc vô tình phát hiện xe quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872177/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.