Mấy ngày sau, tài xế đón Tĩnh Lam đến phòng luật sư, Lãnh Ngạn đã chờ sẵn.
Hai người gặp nhau, không nói gì.
Má Tằng đi theo Tĩnh Lam, cúi đầu, chậm rãi đến gần Lãnh Ngạn, ngồi xuống.
Luật sư thấy hai người đi tới, mở cặp tài liệu ra, “Lãnh tiên sinh, dưới đây là yêu cầu thỏa thuận ly hôn của cô Tĩnh Lam, ngài suy nghĩ một chút có thể đồng ý tất cả không. Thứ nhất, tất cả tài sản đứng tên Lãnh tiên sinh đều thuộc về cô Tĩnh Lam; thứ hai, trong lúc hai vị còn tồn tại hôn nhân, công ty Mặc Toa và biệt thự ven biển Lãnh tiên sinh đưa cho cô Nhiễm Duy Nhất cũng thuộc về cô Tĩnh Lam. Chỉ có điều, tôi muốn nói rõ chỗ này, không có bằng chứng nói rõ biệt thự ven biển do Lãnh tiên sinh đưa cho cô Nhiễm Duy Nhất.”
“Tại sao không có? Nhiễm Duy Nhất cô ta là một con nhóc nghèo sao có thể mua được biệt thự đắt tiền như vậy?” Tĩnh Lam hùng hổ hỏi.
“Xin lỗi, thưa cô, luật pháp dựa trên chứng cứ, không phải suy luận.” Luật sư sử dụng lời chuyên ngành trước sau như một đáp lại.
Tĩnh Lam không có cách nào trả treo, giở giọng la lối om sòm, “Quỷ mới biết ông và Lãnh Ngạn cùng một giuộc, lại làm trò quỷ gì?!”
“Thưa cô, luật pháp nói chứng cứ, không phải suy luận,” luật sư hơi tức giận, “Mời lấy ra chứng cứ, nếu không tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng!”
Tĩnh Lam nuốt nước miếng, á khẩu không trả lời được.
Luật sư tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872158/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.