“Em làm được! Anh giúp em phương diện quản lý trước, chờ em lĩnh hội sẽ để cho em tự làm, coi như em không tin tưởng bản thân, cũng phải tin tưởng ánh mắt của anh, anh sẽ không nhìn nhầm người!” Hình như Lãnh Ngạn rất có lòng tin với cô.
“Không, Lãnh Ngạn, em không muốn!” Thật ra thì Duy Nhất không muốn tiếp nhận nguyên nhân là không muốn nhận quá nhiều vật chất Lãnh Ngạn tặng cho, dù sao quan hệ giữa bọn họ trước mắt vẫn còn rất lúng túng.
Lãnh Ngạn lại hiểu tâm sự của cô, một câu nói toạc ra, “Duy Nhất, đừng nghĩ nhiều như vậy, chúng ta dieendaanleequuydonn là người một nhà, ít nhất lập tức sẽ như vậy, em còn so đo với anh? Huống chi anh và em đều không phải người coi trọng vật chất, không phải sao? Cứ như vậy đi, anh đã đáp ứng Đình Ân qua một thời gian ngắn nữa làm thủ tục. Không nói nữa, anh đến rồi, ngoan ngoãn chờ tin tức tốt của anh!”
Lãnh Ngạn cúp điện thoại, Duy Nhất cầm điện thoại sững sờ hồi lâu…
Từ con một nữ giúp việc đến nữ tổng giám đốc công ty, trong chuyện này khoảng cách bao nhiêu?
Cô không dám tưởng tượng, sợ trời sập là chuyện phúc họa tương y *.
(*) phúc họa tương y: Trong họa đã có phúc
Từ nhỏ đến lớn, trong nguyên tắc sinh tồn của cô, không buông tha, không lùi bước, nhưng cũng không hy vọng xa vời, vậy mà cô hôm nay, có phải đã đứng quá cao?
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Ngày hôm nay có thể nói là ngày dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872116/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.