“Em thật sự không ở đây sao? Bạn tốt thì không thể ở chung một chỗ? Không phải em và Doãn Tử Nhiên đã từng ở chung cùng nhau?” Lãnh Ngạn nhìn Duy Nhất bỏ bọc lớn bọc nhỏ vào trong tủ lạnh.
“Sao giống nhau chứ? Tử Nhiên người ta là chàng trai thuần khiết! Không giống anh!” Duy Nhất dính một tờ giấy lên trên tủ lạnh, “Mỗi ngày ba bữa cơm cần ăn cái gì em đều viết lên giấy rồi, còn có thời gian làm việc và nghỉ ngơi mỗi ngày, đều phải làm theo em viết.”
“Em không ở đây anh không làm theo!” Lãnh Ngạn nằm trên ghế sa lon nói hơi vô lại.
Duy Nhất liếc nhìn anh, kêu, “Chị Phương, chị Phương!”
“Thiếu phu nhân!” Chị Phương đi từ phòng bếp ra.
“Tôi giao thiếu gia cho chị nhìn, nếu thiếu gia nghe lời tôi sẽ trả tiền lương gấp đôi, nếu không, chị gọi điện thoại cho tôi biết, vốn ý định của tôi một tuần về ăn cơm với thiếu gia một lần, nếu anh ấy cứng đầu cứng cổ, gặp mặt một tuần một lần cũng hủy bỏ.” Duy Nhất khiêu khích nhìn Lãnh Ngạn.
Lãnh Ngạn còn tưởng rằng dieendanlequuydonn cô sẽ nói, nếu không nghe lời, gọi điện thoại cho cô, cô sẽ tới trừng trị anh, vậy anh nhất định lựa chọn không nghe lời…
Ai ngờ cô nhóc này coi anh là phạm nhân, còn một tuần gặp một lần…
Duy Nhất đặt một cân điện tử dưới đất, nói với Lãnh Ngạn, “Cân nặng của anh đang nhẹ hơn tiêu chuẩn mười cân, chờ anh lấy đủ mười cân thiếu này em sẽ ăn cơm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872110/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.