🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lãnh Ngạn run lên trong lòng, giọng nói cũng run rẩy, “Duy Nhất, em thật sự không cần anh nữa sao? Nghe anh giải thích có được không, anh và cô ấy…”



“Tôi không muốn nghe!” Duy Nhất che lỗ tai lắc đầu nguầy nguậy.



Cô không muốn nghe chuyện xưa giữa anh và người khác, cô không chịu nổi, không chịu nổi…



Cho dù anh có lấy cớ như thế nào, anh và người phụ nữ kia là vợ chồng chân chính, đây là sự thật; anh một mực lừa dối cô, đây cũng là sự thật!



Bác sỹ Trần bỗng nhiên xuất hiện ở cửa ra vào, mặc dù cửa mở, ông vẫn khẽ gõ một tiếng, nhắc nhở hai người bên trong chú ý.



“Lãnh tiên sinh, thiếu phu nhân… Không, cảm xúc của Tĩnh Lam rất không ổn định, vừa rồi dùng thuốc an thần, ngài có nên đi xem chút không? Chỉ sợ cô ấy lại…” Bác sỹ Trần nhìn sắc mặt Duy Nhất, nói chuyện không thật lưu loát.



Lãnh Ngạn cũng nhìn Duy Nhất, không biết đang trưng cầu sự đồng ý của cô, hay không nỡ rời đi.



Từ đầu đến cuối Duy Nhất không liếc nhìn anh, giễu cợt, “Yên tâm đi đi, tôi sẽ không tự sát! Vì hạng người đàn ông như anh mà tự sát, không đáng giá!”



Sắc mặt Lãnh Ngạn cứng đờ, thở dài nặng nề một tiếng, ra khỏi phòng.



Mặc dù nói với mình không thèm để ý, mặc dù muốn mình khinh bỉ anh, nhưng đuôi khóe mắt Duy Nhất vẫn không nhịn được mà nhìn chằm chằm theo anh, nhìn anh đứng dậy đi ra ngoài cửa, trong lòng vẫn đau dữ dội.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872093/chuong-146.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ông Xã Thần Bí Không Thấy Mặt
Chương 146: Em không cần anh nữa sao
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.