Lặng yên ngồi trên xe, không nhúc nhích nhìn chằm chằm phía trước cửa sổ xe, Duy Nhất đột nhiên phát hiện, hôm nay anh không lái chiếc Bugatti của anh. Chỉ thoáng dừng lại, cũng không đưa tới bao nhiêu gợn sóng, chỉ cảm thấy cảnh vật phía trước không ngừng lùi lại phía sau, khiến cho cô mê muội, làm cho cô bối rối.
“Xuống!” Lái xe vào tòa nhà họ Lãnh, anh mở cửa xe ra lệnh cho cô.
Không nói gì, cũng không có bất kỳ phản kháng nào, cô lặng lẽ xuống xe, yên lặng đi qua bên cạnh anh. Ai nói? Trầm mặc là phản kháng lớn nhất…
“Em đứng lại đó cho anh!” Anh cực kỳ tức giận gào lên.
Đứng lại? Được! Duy Nhất dừng bước, cũng không quay đầu lại, bước chân mềm nhũn giống như dẫm trên mây.
Anh đuổi theo níu lấy tay cô, “Nhiễm Duy Nhất! Tại sao em không nói lời nào? Chột dạ sao? Em không định giải thích cho anh chuyện tối ngày hôm qua?”
Giải thích? Cô cười cay đắng, “Dường như phải là anh cho tôi một lời giải thích chứ?”
“Anh…” Anh tạm thời nghẹn lời, tiếp theo lửa giận càng sâu, “Không phải anh nói với em anh có chút việc cần làm vào chiều tối sao? Anh để cho em ở trong nhà hàng đợi, em thật oách, đợi đến khi người đàn ông khác ôm vào trong ngực! Đêm mưa thất tịch ôm nhau, thật lãng mạn!”
Duy Nhất kinh ngạc nhìn anh, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này thật xa lạ, xa lạ đến mức không thể nào tin nổi người đàn ông sáng hôm qua còn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872048/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.