Anh nhẹ nhàng rửa sạch giúp cô, dùng khăn tắm lớn bọc lại, ôm lên giường.
Cô lười biếng hơi híp mắt lại, hai má đỏ hồng sau hoan ái, ánh mắt mê ly, toàn thân lộ ra sắc hồng. Nhìn thấy khiến hô hấp anh dồn dập, đè người xuống lần nữa.
Cô bị dọa sợ, mệt mỏi đẩy anh, “Không muốn nữa! Em không được!”
“Ngoan! Em làm được! Em rất tuyệt!”
Thừa dịp cô không chú ý, động thân xâm nhập lần nữa, gợi lên hết đợi sóng triều này đến đợt sóng triều khác trong cơ thể cô.
Sau vài lần điên cuồng, Duy Nhất mềm nhũn nằm lỳ trên giường, kiệt sức.
Anh mang theo thỏa mãn khẽ mỉm cười, ôm cô vào lòng, hôn lên trán cô, hỏi khẽ, “Có mệt không?”
“Ưmh… Anh nói đi! Ghét! Ngày mai còn phải đi làm!” Cô nhắm mắt lại, mệt mỏi đến mức thậm chí không muốn nói chuyện.
“Ngủ đi! Ngày mai đừng đi làm, theo anh đi Nhật Bản!” Anh lau một mảnh mồ hôi ẩm ướt lớn trên trán cô.
“Ừ…” Cô cũng không biết anh nói những gì, hàm hàm hồ hồ đồng ý, tiến vào giữa nửa mê nửa tỉnh.
Bóng đêm tràn ngập, tất cả đều yên tĩnh lại, chỉ có tiếng thì thầm của côn trùng trong vườn hoa, một tiếng lại một tiếng…
Hoảng hoảng hốt hốt, Duy Nhất bị tiếng đàn dương cầm đánh thức, đêm hôm khuya khoắt có ai đàn dương cầm ở đây? Cô cho rằng mình nằm mơ, dụi mắt tỉnh lại, lại nghe thấy tiếng đàn chân thực, phát ra vẫn là… khúc nhạc “Chúc bạn sinh nhật vui vẻ”, lặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872036/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.