Vú Từng tựa hồ đối với Lãnh Ngạn cảm thấy vừa lòng, ngược lại nhìn Duy Nhất, “Phu nhân…”“Tôi…” Cô rất muốn nói “Không”, nhưng đối mặt với ánh mắt tràn ngậpchờ mong Vú Từng lại làm sao cũng nói không nên lời, quên đi, coi như là một lời nói dối thiện ý, an ủi người già đang bệnh! Cô rốt cục gật đầu…
“Tốt lắm! Đều là chuyện mừng!” Vú Từng tựa hồ thở dài nhẹ nhõm mộthơi, bắt đầu đuổi bọn hắn, “Đi thôi! Tôi thật sự rất tốt! Các người đềuđi đi! Thiếu gia, cậu cũng nên trở về phòng bệnh ! Phu nhân, mấy ngàynay Vú Từng không có thể chiếu cố thiếu gia, liền cầu xin cô !”
Duy Nhất gật gật đầu, “Vậy bà cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi!”
Tần Nhiên cùng Doãn Tử Nhiên luôn luôn ở tại cửa nhìn bọn họ, DuyNhất quay người lại trong nháy mắt, thấy đau nhức trong đôi mắt của Doãn Tử Nhiên…
Cô cúi đầu, yên lặng đẩy xe lăn của Lãnh Ngạn. Đây là thiên ý sao?Thời điểm cô muốn quên hắn, lại có sức mạnh nàol lại kéo cô trở về bêncạnh hắn…
“Duy Nhất…” Khi đi quan bên cạnh Doãn Tử Nhiên, Doãn Tử Nhiên bắt được cánh tay của cô, trên cánh tay còn dính vết máu.
“Em không sao, anh đi về trước đi, có gì điện thoại cho anh.” Khôngbiết xuất phát từ nội tâm gì, cô vô cùng thân thiết hướng hắn mỉm cười.
Doãn Tử Nhiên gật đầu, “Nhớ rõ kêu y tá xử lý một chút cho em, chờ điện thoại của em!”
khóe mắt Lãnh Ngạn nhìn chằm chằm vào tay hắn, thẳng đến hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1872024/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.