Duy Nhất ở nhà nghỉ ngơi chừng mấy ngày, cuối cùng cảm mạo cũng khỏi.
Ánh đèn buổi tối ở tầng dưới liền sáng rõ vào hôm sau, chỉ vì người ở tầng dưới nhớ lời của cô…, ông xã không về nhà không phải là ông xã tốt, nhưng mà, anh có thể thực sự trở thành ông xã của cô sao? Thật sự, không dám…
Có lẽ, anh nên thả cô đi, nhưng mà, anh không làm được…
Từ sau khi anh trở về, cũng chưa từng thấy ảo ảnh trên cửa sổ.
Ừ, là ảo ảnh… Duy Nhất xác định…
Cuộc sống lại trôi qua như ngày trước, bịt kín đôi mắt “Cưng chiều” có quy luật, mỗi đêm mong đợi tiếng chuông leng keng leng keng ngoài cửa sổ.
Từ sau khi con búp bê nhỏ bị mất, Duy Nhất lại làm một con búp bê khác giống như dáng vẻ của mình, mỗi đêm treo ngoài cửa sổ của anh, thỏa mãn hư vinh nho nhỏ của Duy Nhất – cô, vượt qua từng đêm với anh…
Giữa bọn họ đã truyền qua bao nhiêu tờ giấy rồi? Duy Nhất chưa từng đếm, nhưng cô đánh dấu ngày tháng lên toàn bộ, xếp thật chỉnh tề trong ngăn kéo.
Nội dung trong giấy liên miên bất tận, không có gì hơn chính là:
Duy Nhất, anh đi công ty trước, nhớ uống sữa tươi rồi đi làm; Duy Nhất, ngày mai anh đi Singapore ký hợp đồng, buổi tối sợ thì gọi điện thoại cho anh; Duy Nhất, anh mua cho em vài đôi dép đế thấp, để Tần Nhiên đưa cho em; Duy Nhất, tối nay anh sẽ về trễ, đừng chờ anh, ngủ sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-khong-thay-mat/1871993/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.