Cố Thanh Thanh gật gật đầu, đứng lên đẩy anh ra đi hai bước, chân có chút phát run, Lãnh Tư Thành ở phía sau, nhìn cô đi hai bước, giống như sắp muốn té ngã, lại tiến lên hai bước, một phen giữ chặt cánh tay cô.Cố Thanh Thanh sửng sốt, sắc mặt Lãnh Tư Thành không đổi, lông mi thật dài che lấp cảm xúc nơi đáy mắt anh. Anh hơi hơi cúi đầu, ôm cô lên: “Đi giống như cô vậy, đời nào mới có thể đi đến trong phòng tắm đây."Cố Thanh Thanh được anh ôm, ngẩng đầu vừa nhìn, khuôn mặt Lãnh Tư Thành vẫn bình thản như cũ, đáy mắt tựa hồ cũng không có cảm xúc dư thừa -- giống như, người vừa mới động tác hung mãnh kia, không phải là anh.----Tới phòng tắm rồi, Lãnh Tư Thành đặt cô tới bồn tắm, xoay người mở vòi nước ra. Có lẽ là ấn tượng ở bồn tắm quá không tốt, Cố Thanh Thanh có chút bài xích. Nhìn thấy Lãnh Tư Thành một chân vượt tiến vào, cô hơi hơi lui về phía sau, lui về phía sau, ngực chống mép bồn tắm, còn thay đổi loại ngữ khí nói: “Anh trở về vất vả, tôi chà lưng giúp anh."Lãnh Tư Thành hơi hơi ngước mắt, nhìn bộ dáng cô không ngừng lui về phía sau, sao có thể không đoán được cô muốn rời đi?Trong lòng chính anh rõ ràng, quan hệ bọn họ đã hòa hoãn, cô cũng bắt đầu có chút quan tâm anh, nhưng quan tâm kia, vẫn không phải là yêu.Đáy mắt Lãnh Tư Thành nháy mắt lạnh lùng, “Không cần, tự tắm cho mình đi."Anh đưa lưng về phía cô, sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2332452/chuong-389.html