Samoyed lại nổi tiếng “nghịch ngợm”, tính tình hoạt bát nhất . Cố Thanh Thanh ngẫu nhiên quay đầu, mới phát hiện Lãnh Tư Thành còn không nhanh không chậm đi theo. Tầm mắt hai người giao nhao ở giữa không trung, đáy mắt Lãnh Tư Thành gần như liền chưa từng có chút dao động, tựa như nhìn người xa lạ.Cố Thanh Thanh hơi hơi cúi đầu, tiểu Wales ngẫu nhiên dừng lại bước chân, đi tới dưới đại thụ ngửi lại ngửi, lại đi tiểu ngâm tăng mạnh mùi vị. Tốc độ bước chân của Lãnh Tư Thành không đổi, lại có thể cứ như vậy lướt qua ở bên người cô. Cố Thanh Thanh quay đầu lại nhìn, anh tiếp tục đi tới, hoàn toàn không cảm thấy, ném xuống cô thì có gì không đúng.Chờ tới chỗ sườn núi tiểu Wales tựa hồ nghe thấy được thứ gì đó, chân chạy bay nhanh, cô kéo không nhúc nhích, dây thừng vừa thoát, trơ mắt nhìn tiểu gia hỏa chui vào đường nhỏ.“Wales! Wales!” Cố Thanh Thanh nhìn nhìn Wales chạy trốn, lại nhìn xem Lãnh Tư Thành đã đi xa, nghĩ nghĩ, vẫn là một đầu chui vào đường nhỏ đuổi theo chó.Đường nhỏ bảy cong tám vòng, tựa hồ là thông về phía ngọn núi khác, khó khăn lắm cô đuổi theo tiểu Wales được, đang muốn giáo huấn nó, một giọng nói truyền đến: “Thanh Thanh?”Cố Thanh Thanh quay đầu nhìn lại, là Nhiếp Chi Ninh, anh cũng mặc trang phục vận động, bộ dáng tựa hồ đang ở chạy bộ.Cố Thanh Thanh nhớ tới, anh ta cũng là ở gần đây, chỉ là không nghĩ tới, hôm nay vừa lúc đụng phải anh ta cũng đang chạy bộ.Lại nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2332314/chuong-319.html