Editor: May
Phản ứng lại đầu tiên lại có thể là Từ Tử Câm, cô ta vẻ mặt không cam lòng nói: “Anh Tư Thành, người phụ nữ này là……”
Bảo cô chào hỏi Cố Thanh Thanh? Với đứa con gái người hầu này ư? Sao có thể!
Cô ta không nói, ngược lại Nhiếp Chi Ninh ngăn cản cô ta, sau đó, tuy rằng trong mắt có một tia hơi hơi thất thần, vẫn là cúi đầu: “Chị, chị dâu.”
Nghe anh ta nói câu “Chị dâu”, Lãnh Tư Thành lại giống như lơ đãng nhìn thoáng qua Cố Thanh Thanh, sắc mặt cô bình tĩnh, không có chút dao động nào, bộ dáng giống như là thản nhiên tiếp thu.
Anh còn hất cằm lên, giọng nói nhàn nhạt: “Chi Ninh, chú và Tử Câm đính hôn, cũng đã là người sắp thành gia lập nghiệp, về sau càng phải kế thừa nhà họ Nhiếp. Tôi và Thanh Thanh sẽ không trách tội chú, nhưng về sau ra cửa còn như vậy, người bên ngoài lại không có dễ nói chuyện như tôi vậy.”
Nhiếp Chi Ninh biết rõ Lãnh Tư Thành là đang gõ anh, cố tình Lãnh Tư Thành lại đứng ở chỗ cao trên đạo nghĩa, khiến người vô lực phản bác.
“…… Vâng, tôi đã biết.”
“Biết là tốt.” Lúc này Lãnh Tư Thành không lại ôm eo Cố Thanh Thanh nữa -- mà là đổi thành cầm tay cô. Cố Thanh Thanh sửng sốt, quay đầu nhìn anh, Lãnh Tư Thành liền không có nửa phần ánh mắt dừng ở trên người cô, nhưng lại cường ngạnh chen bàn tay của mình đến khe hở ngón tay của cô, hai người mười ngón tay đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2332284/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.