Editor: May
Cũng đúng, nếu lúc ấy không phải anh xuống tay mau, chỉ sợ cô đã sớm đi theo Nhiếp Chi Ninh song túc song phi, thậm chí -- đều cùng nhau chạy đến nước ngoài với anh ta rồi đi?
“Có lẽ là một cơ hội, cũng là một luân hồi.” Cô hơi hơi cúi đầu. Khi Lãnh Tư Thành nhắc tới Từ Tử Bội liền đằng đằng sát khí, là bởi vì nhà họ Từ khoanh tay đứng nhìn vào lúc nhà họ Lãnh xảy ra chuyện. Nhưng anh vẫn luôn nhớ mãi không quên cô ta, càng là sự thật……
“Cơ hội? Luân hồi?” Đồng tử Lãnh Tư Thành chợt co rụt lại, giữ chặt cánh tay cô, một phen kéo cô đến bên bàn làm việc, dùng sức đẩy cô --
Cố Thanh Thanh lập tức bị anh đẩy đến ngã vào trên bàn công tác, “ào” văn kiện rơi đầy đất, như là bông tuyết phiêu tán khắp nơi.
“Cho dù là cơ hội, luân hồi, cũng không phải cơ hội của cô, luân hồi của cô!” Nhìn xuống từ trên cao, Lãnh Tư Thành híp tròng mắt lại, chậm rãi tới gần: “Cô quên mất, lần trước lúc tôi trở về từ Anh quốc, đã nói với cô như thế nào?”
Cô nhớ rõ! Cô nhớ rõ Lãnh Tư Thành từng nói qua, chỉ cần anh không ký tên ly hôn, cho dù cô thủ sống qua cả đời, cũng đừng nghĩ rời khỏi bên người anh!
Cố Thanh Thanh áp lực tới cực hạn rồi, ngược lại bạo phát ra tới: “Tôi nhớ rõ!”
Có lẽ là do áp lực ba năm này, có lẽ là do Lý Du Du và mẹ Lý bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2332125/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.