Editor: May
Lãnh Tư Thành cũng không thèm để ý, ngược lại còn ôm cô thêm: “Như thế nào, ý tứ của cô, là tôi cố ý chen chân vào vướng cô, sau đó làm cô ngã ngồi ở trong lòng ngực tôi, sau đó để cô không rời khỏi tôi, lại để cô sờ bộ vị trọng điểm của tôi?”
Lúc Lãnh Tư Thành nói đến “bộ vị trọng điểm” của mình, mặt không đỏ tâm không nhảy, bộ dáng tựa hồ một chút cũng không ngại. Nói như vậy, dù đổi tới trong miệng của ai, đều như là lời đùa giỡn người, nhưng biểu tình Lãnh Tư Thành quá bình tĩnh, giọng nói quá lạnh, đều nhìn không ra ý tứ đùa giỡn chút nào, ngược lại như là “Lên án”!
“Tôi không phải ý tứ này!” Cô sốt ruột, lập tức phản bác.
“Vậy cô là có ý tứ gì?” Lãnh Tư Thành ngẩng đầu lên, ngón tay, còn cố ý nhấc một nhánh tóc của cô lên, vẫn luôn vòng a vòng ở đầu ngón tay của anh, ngón tay ngẫu nhiên còn nhẹ nhàng cọ qua bên gương mặt cô, “Còn dám nói, không phải cô cố ý? Sáng nay còn cố ý gọi điện thoại cho trợ lý Trình đi?”
“Tôi, tôi đó là……” Cô nào dám nói, cô là vì hỏi Lãnh Tư Thành rốt cuộc có tham gia hội chiêu thương hay không. Sau lại sự thật chứng minh -- anh xác thật đi, lại còn có thiếu chút nữa đụng phải cô, lại sau đó -- gặp ba và chú của Từ Tử Bội.
Cô hơi hơi rũ mắt, giải thích cũng giải thích không rõ ràng lắm, lại còn có chuyện của Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2332106/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.