Editor: May
Nghe xong Lãnh Tư Thành nói nhiều lời lạnh nhạt như vậy, rốt cuộc có một câu còn miễn cưỡng xem như “Thân cận”, Từ Trọng Tục liền cười: “Hiện tại còn khó mà nói, chỉ là người hai nhà đang thương nghị. Chờ hai đứa nhỏ về nước, sau khi sự tình đều dần dần dàn xếp tốt rồi nói sau.”
Lãnh Tư Thành nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, cũng không biết anh nghe thấy được hay là không nghe thấy, thần sắc nhàn nhạt.
Chỉ chốc lát sau, lại có người đi lên, Lãnh Tư Thành rốt cuộc không để ý tới anh em nhà họ Từ nữa, trực tiếp quay đầu nó chuyện kinh doanh với đối phương. Anh em nhà họ Từ cũng có hợp tác trao đổi kinh doanh khác. Trò hay tan cuộc, Lâm Chu Dật cũng lấy được tư liệu quảng cáo đại diện phát ngôn mới của tập đoàn Lãnh thị, quay đầu nhìn lại, Cố Thanh Thanh còn đứng dựa vào trên cây cột đại sảnh, cúi đầu nhìn mũi chân của mình, biểu tình có điểm ngơ ngác.
Lâm Chu Dật biết cô đang hoảng hốt cái gì, bước đi qua cười cười nói: “Tôi còn đang tìm cô khắp nơi. Cho rằng thân thể cô thật không tốt, không nghĩ tới, cô là ở chỗ này lười biếng.”
Cố Thanh Thanh thu hồi thần thái, miễn cưỡng cười cười: “Lâm, Lâm tổng, xin lỗi.”
Lâm Chu Dật liền cười: “Sao tôi luôn là nghe được cô nói ‘ xin lỗi ’? Lần sau nếu chúng ta lại làm việc lần nữa, cô có thể đừng bỗng nhiên ‘ mất tích ’ nữa không?”
“Không, sẽ không.” Cố Thanh Thanh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2332092/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.