Editor: May
“Phu nhân, cô thật sự không có việc gì?” Người hầu nhìn thấy bộ dáng của Cố Thanh Thanh, cũng có chút lo lắng.
Lần này, Cố Thanh Thanh không có sức lực trả lời cô ấy, giống như u linh bay trở về.
----
Cố Thanh Thanh ngủ thật sự không an ổn.
Trong mộng kỳ quái, rất nhiều chuyện, rất nhiều đoạn ngắn vỡ thành mảnh nhỏ, như là bóng câu qua khe cửa, lập tức đều bay tới trong đầu cô.
Đang ở lúc cô hít thở không thông nhất, thống khổ nhất, một cổ gió mát thổi qua, giống như là lá cây khô héo trong sa mạc ngửi được mưa móc dễ chịu, lập tức giãn ra rất nhiều.
Là anh tới sao? Không, sao anh có thể sẽ trở về? Không phải anh đi bồi bạn gái của anh rồi sao? Không phải anh…… Không muốn để cô tới gần sao? Đến chạm vào cô, đều khinh thường ư?
Trong mộng cô đang tự giễu, mà trong hiện thực, Lãnh Tư Thành thật sự canh giữ ở bên người cô, nhìn cô khẽ nhíu mày, trong ánh mắt có chút lo lắng, lại có chút thâm tình nói không nên lời, không hề chớp mắt nhìn cô chăm chú!
Vừa rồi anh, dưới cơn thịnh nộ, lái xe xông ra ngoài, bão táp ở trên đường núi, ở bên trong tốc độ cực hạn, anh cảm thụ không được bất kỳ niềm vui tràn trề nao, chỉ có cảm giác hư không thật lớn cùng bóng tối liếc mắt một cái nhìn không tới điểm đầu, gắt gao bao vây lấy anh!
Xe ngừng ở ven đường, tắt lửa, anh nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2331993/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.