Editor: May
Nhưng nói ở bên tai cô, vẫn là tàn nhẫn như cũ: “Lúc này cô đã biết, cô là người phụ nữ của ai? Nếu về sau cô dám rời đi, tôi……”
Anh nói xong câu đó, không nói thêm lời nào, tiếp tục chiến đấu hăng hái trong phòng tắm nhỏ hẹp với cô. Thẳng đến sau khi thoả mãn, tự mình đứng dậy thay quần áo, sải bước rời đi!
Tiếng bước chân ngoài phòng thật gấp, tựa hồ mơ hồ nghe thấy giọng nói kỳ quái của người hầu: “Lãnh tiên sinh, làm sao vậy?”
Rồi sau đó, là âm thanh anh quăng cửa thật mạnh đi ra ngoài, lại tiếp theo, môtơ ô tô phát động, tiếng gầm rú rung trời vang lên, rồi sau đó, tiếng môtơ ô tô càng ngày càng xa, càng ngày càng xa, gần như, không thể nghe thấy.
Anh, đi rồi.
Cố Thanh Thanh cười thảm một tiếng, ngã vào bên trong bồn tắm, mặc cho nước ấm, ngậm chìm, ngậm chìm thân thể và đầu của mình. Nước ấm ấm áp, đều không thể ấm áp tâm giá rét do bị Lãnh Tư Thành tổn thương của cô.
Anh thật tàn nhẫn, thật tàn nhẫn.
Mỗi một câu, đều thẳng tiến vào trong lòng cô, chọc đến cô vỡ nát!
Không yêu cô, lại muốn trói cô cả đời! Chính mình vây ở nhà giam này còn chưa đủ, còn muốn kéo cô cùng chết……
Đời này gặp được anh, rốt cuộc là kiếp của cô, hay là nghiệt của cô!
“Phu nhân, sao lại thế này?” Hai người bọn họ cãi nhau là thái độ bình thường, thậm chí đến người hầu cũng đã quen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2331902/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.