Editor: May
Trần Văn Tiệp cũng không nghĩ tới người trước mặt có được bối cảnh như thế, khí thế lập tức liền yếu xuống dưới. Cô ta cũng lăn lộn nhiều năm, sớm quen nhìn gió chiều nào theo chiều đó, thấy thế lập tức mở miệng: “Hóa ra là Lâm tiên sinh, nghe đại danh đã lâu.”
Đôi mắt Lâm Chu Dật nhìn cô ta, đã không có trào phúng cũng không tức giận, chỉ là nhàn nhạt nói: “Tôi thấy hôm nay trạng thái Trần tiểu thư tựa hồ không thích hợp chụp quảng cáo. Trần tiểu thư vẫn là mời đi về trước đi, chờ ngày nào đó chúng tôi chuẩn bị tốt, lại gửi hành trình qua cho cô.”
Trần Văn Tiệp liên tục gật đầu, cùng nhau rời đi với trợ lý.
Chờ cô vừa đi, trong văn phòng đều nổ tung nồi. Cố Thanh Thanh cũng ngây ngẩn cả người, lập tức vọt đến một bên, có điểm xấu hổ gật đầu: “Vừa rồi cám ơn ngài.”
“Không khách khí.” Sương lạnh trên mặt Lâm Chu Dật nháy mắt tiêu tán, tươi cười giống như gió xuân quất vào mặt, “Tôi cũng không nghĩ tới, lại nhìn thấy cô ở chỗ này lần nữa.”
Lời vừa nói ra, tất cả trong văn phòng đều nổ tung nồi!
Đây là chuyện gì xảy ra, Cố Thanh Thanh nhận thức Lâm Chu Dật?
“Cô, tên gọi là gì?” Giọng nói Lâm Chu Dật ôn nhu, đặc biệt là phối hợp khuôn mặt ôn nhuận như ngọc này của anh, một hình tượng viết hoa “Nam ấm áp”.
“…… Cố Thanh Thanh.” Cố Thanh Thanh cảm giác được ánh mắt kinh ngạc bên cạnh, lập tức cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-than-bi-buoi-toi-gap/2331780/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.