Gần tan làm, Hà Quyên nhận được một cuộc điện thoại, "Dì nhỏ? Hôm nay trong nhà không có ai sao?"
"Ừ, mọi người đều đi ra ngoài ăn sáng rồi." Giọng nói nho nhỏ từ ái, cho dù trong nhà không có ai, bà cũng có thói quen nói chuyện nhỏ nhẹ,"Quyên Tử, chuyện của con và Nhạc Dục thế nào rồi? Lúc nào thì kết hôn?Con cũng lớn rồi, cũng nên tìm cho mình một chỗ dựa."
"Con....." Đột nhiên giọng nói của Hà Quyên như mắc ở trong cổ họng, căn bản không biết phải nói làm sao.
Cách microphone, bên kia không nghe ra được Hà Quyên đang khó xử, "Quyên Tử, chừng nào con kết hôn gì nhỏ mới có thể yên tâm được."
Hà Quyên đè xuống chua xót đột nhiên dâng lên trong tim, nhẹ nhàng vâng một tiếng, "Con hiểu mà, dì nhỏ!"
"Quyên Tử từ nhỏ đã là một đứa bé ngoan...." Hiếm khi không có ai ở nhà, dì nhỏ của Hà Quyên nhao nhao dặn dò Hà Quyên.
Hà Quyên chỉ yên lặng nghe, thỉnh thoảng ứng đối một vài câu, trong mắt sớm đã dâng lên hơi nước.
Chỉ có người thân cận nhất mới có thể không sợ phiền toái mà dặn dò cô.
"Quyên Tử, con ở bên ngoài phải chăm sóc bản thân thật tốt, ngàn vạn lần đừng có bạc đãi mình, dì nhỏ của con nuôi nhà con cũng không có vấn đềgì."
Rốt cuộc Hà Quyên cũng không khống chế được nước mắt của mình, chỉ có thể cố gắng đè nén tiếng nức nở nghẹn ngào, không ngừng ừ.
Cũng may bên kia, dì nhỏ cúp điện thoại rất vội vàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-sac-lang-anh-dung-hu-qua/1961915/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.